Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

TỬU SẮC TANH TAO.

$
0
0


Tôi là thằng hay diệu. Nhẽ ngoài cái bệnh Gút trứ danh thì đây là thứ tôi kế thừa và phát huy xuất sắc nhất từ ông bố. Trước tôi hay uống diệu ta, ấy là thứ nước được cất ra từ gạo ngô khoai sắn theo lối cổ truyền, nhưng sau có đọc một giáo khoa thư về diệu thời mới biết chả bổ béo đéo gì mà lại còn rất hại bởi có đến hơn 80% an-đê-hít chửa được khử bỏ. Thảo nào uống vào mồm hôi họng thối và người thì mệt lử cò bự ra. Nhiều anh cẩu tửu thăng thiên là bởi cái độc tố dư thừa này. Thế nên tôi tịnh hẳn và chuyển sang bia, phải cái uống thức này vào thì bụng to ra và lò xo lại rụt vào như quy đầu ông rùa trên hồ Hoàn Kiếm. Tôi nom men sang diệu của Tây dương, nhưng nói thật tốn tiền mà chả ra hồn vía nước non mẹ gì cả bởi phần đa chúng đều bị làm giả hoặc không rõ gốc tích giống nòi. Tôi lại quay về bia cho...mát mẻ, hehe.

Sự nghiệp diệu bia của tôi nhẽ ra phải rực rỡ lắm nếu như không bị thằng Gút nó hành. Mả bố nó chứ, hành ông thì ông hành lại. Thế là tôi nốc bia tích cực hơn. Còn cách hành hạ nào dã man hơn khi lấy tay thằng kết quả đấm thẳng vào mồm đứa nguyên nhân, hả giời? Lũ bạn tôi lấy làm kinh hãi lắm, chúng ra sức khuyên can là chuyển sang diệu đi bởi bia thời có hại hơn nhiều. Tôi cứ nghĩ đều là cồn cả thì lợi hay hại thời khác mẹ gì nhau. Chỉ có cách nhịn đi thì nguy cơ sẽ ít, cơ mà nếu như thế thì đời sống còn nghĩa lý mẹ gì khi chót sinh tồn ở cái xứ sở lắm di sản hoang mang??? Tôi kệ đời cho diệu bia bơi cùng số phận.

Mấy mùa trước tôi có lang thang miền quan tái, nơi Hà Giang biên viễn xa xôi. Trong những cơn thù tạc, thức uống duy nhất chỉ là diệu ngô hạ thổ được đong vào những chai bia Tàu màu xanh xanh hoặc những chai nhựa nửa lít màu nham nhở trắng. Chẳng hiểu do lạ miệng hay hợp với cái thổ nhưỡng tự nhiên mà tôi uống thấy thơm ngon lắm lắm. Người ta bảo đó là thứ diệu của đồng bào được cất từ ngô bằng thứ nước suối cam lồ đầu nguồn trong ngần tươi trẻ. Và việc hạ thổ cũng khác dưới xuôi bởi với cái cao nguyên đá này thì việc đào đất để chôn là bất khả. Người ta đóng can hoặc đựng vào chum sành rồi ngâm dưới suối, ấy phải gọi là hạ thủy thời mới phải. Cơ mà thổ hay thủy thì quan trọng đéo gì, chỉ biết thơm như môi hường gái bản và đằm thắm như điệu khèn vách đá chợ phiên. Thế là đủ.

Về xuôi tôi cứ bâng khuâng nhớ cái mùi vị diệu kỳ đó và thèm cái cảm giác lâng lâng mỗi khi say. Nó nhẹ nhàng, bồng bềnh và dìu dặt rồi chốc chốc lại hộc lên như một cơn hứng tình đoan chính thanh cao. Nao lòng lắm.

Dừng câu tí vìu hehe...







Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles