Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

LÝ SƠN KÝ SỰ - CHƯƠNG #4

$
0
0


Trước khi đọc thiên LÝ SƠN KÝ SỰ, các tình yêu vui lòng soạn tin nhắn theo cú pháp: HS gửi 1407. Mỗi một tin nhắn là 20.000 VND. Đây là cách chúng ta góp một viên đá xây dựng tượng đài NGHĨA SĨ HOÀNG SA do Tổng liên đoàn Lao động Việt nam phát động.

Tổ chức, cá nhân ùng hộ trực tiếp xin vui lòng liên hệ quỹ " TẤM LÒNG VÀNG " báo Lao Động, 51 Hàng Bồ - Hà Nội hoặc chuyển khoản về Quỹ xã hội từ thiện " TẤM LÒNG VÀNG" , STK 10201.00000.13374 tại ngân hàng TMCP công thương Việt Nam, chi nhánh Hoàn Kiếm - Hà Nội.

Vô cùng biết ơn.


***

Cảng Sa Kỳ đón chúng tôi khi bình minh đã dạng chân trong cái oi nồng lẫn mặn mòi đặc trưng miền biển cả. Háo hức lắm nhưng vì khí mệt nên kẻ thì ngáp ngắn, đứa thời dắm dài, lật đật xuống xe với tâm thần bai bải. Ôi chao ơi, cơ man nào là người. Không hẳn là Lý Sơn có sự trọng mà là cái nhẽ đông đúc của đương thì. Cái sự ấy thời mừng vui lắm. Chứ ai lại suốt một dọc dài biển cả mà hiu hắt như những mé sông buồn trông những con đò? Bọn tôi lần mò tìm đường ra đảo.

Con tàu khách hai thân Vĩnh An hú một hồi còi dài rồi ì ạch lùi đít quay đầu hướng ra biển cả với tốc độ khá rùa bò bởi với chỉ 15 lý tức hơn 24km mà ầm ĩ mất hơn một tiếng đồng hồ. Ấy thế mà được gọi là cao tốc đấy, chứ với những loại thấp tốc là thuyền gỗ gắn động cơ thì phải mất hai giờ rưỡi đến ba giờ. Gặp những hôm biển động thì cả thấp lẫn cao cứ quay mòng mòng, thời gian là... vô định. 

Bọn tôi tìm ghế ngồi có đánh số trên vé nhưng hỡi ôi bất khả. Lý do đơn giản là ở xứ ta chả ai chịu ngồi vào đúng chỗ của mình cả, chốn công cộng đông đúc lại càng không. Phải cái thời buổi nghế thì ít mà đít thì nhiều nên bộ ngũ trong phút chốc tan ra như xà phòng bong bóng tìm chỗ chịn mông. Tôi hạ bàn tọa bên một giai nhân mang hình hài bản địa, nghĩa là đen đúa mặn mòi và oi nồng những mùi vị rất không thể hồn nhiên diễn tả. Tôi cần chỗ ngồi chứ không cần chỗ cho những bồi hồi xao xuyến hay luyến ái linh tinh.

Mệt mỏi nhưng không sao chợp mắt bởi cái sự dập dồn sóng nước nao nao lẫn với mùi dầu cao động cơ hôi mù khét lẹt. Ấy chửa kể đến những ho khan khạc nhổ và nôn mửa của những hạng người ốm yếu kinh niên khiến bạn có thể phát điên bất kỳ khi nào. Tôi thì điên mẹ nó bẩm sinh rồi nên ngồi nhăn nhó như chó ốm, chốc chốc lại ngáp dài cho ra cái vẻ ưu tư. 

Hải trình rồi cũng đến hồi kết thúc, bọn tôi ngoi lên bờ. Lý Sơn đây rồi. Với tôi và Nguyên lão bạch thủ là lần đầu tiên, phần còn lại có thằng đã đi đến ba bốn bận. Có chút mới lạ nên cũng háo hức ra trò nhưng tôi nhất quyết rằng chẳng gì ghê gớm lắm. Tôi không mấy ham địa dư mà chỉ ham thẹo đất thừa bé xíu nơi ngã ba làng Háng của các cô nàng.

Chúng tôi về khách sạn ngay sát chân cầu cảng, quẳng vội hành lý thì theo chân Đào ký giả đi thăm thú Lý Sơn bằng xe máy thuê 100k cho cả ngày. Tôi định bụng không đi nhưng một mình biết làm gì giữa bốn bề mênh mông sóng nước? 

Từ từ hóng nha, đù má:))



Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles