Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

XỎ LÁ BA QUE.

$
0
0
Trong hình ảnh có thể có: 5 người, mọi người đang đứng

Ỉa không được cũng kêu giời, cái đéo gì các bạn cũng tìm ra bằng được lý do để đổ lỗi mà tịnh chả bao giờ mảy may xưng tội. Các cụ dạy, tiên trách kỷ, hậu trách nhân nhưng các bạn tiên lại tự kỷ và nhị lại... trách phân. Các bạn đổ tiệt cho hoàn cảnh thối tha và những suy đồi láu cá. Aha...!!!


Anh Nhạ tôi, hỡi ôi, với tư cách thượng thư bộ Dục thì đúng là cái hố xí quá hợp lý để các bạn thi đua phóng uế chào mừng. Các bạn cho đó là thói nết na và phẩm tiết chứ các bạn đâu biết việc chửi thày đánh cô là chất của bọn côn đồ. Cũng như mấy thằng vác vợ đi đẻ và địu con đi cấp cíu oánh bác sĩ vậy, các bạn thiên tài đến độ bốc cứt ăn vã được thì kể cũng tinh hoa hết phần chó lợn mất rồi. Hỡi ôi...!!!

Quốc gia đang thời lộn đô lộn đáo với tinh những bát nháo chi khươn. Đừng hỏi tại sao lại thế mà hãy tự vấn rằng mình có dự phần trong công cuộc khốn nạn ấy không? Loài người hơn con vật mỗi ở cái chỗ biết đặt ra câu hỏi thôi đấy, chứ tư duy của các bạn chắc đéo gì đã hơn những con bò. Nói thế cho nhanh & vuông, đỡ vấp...!!!

Tiện đây, nhắn nhủ với các thày cô bị đá đít đính kèm luôn với mấy ông bác sĩ bị bạt tai, rằng bất luận thế nào, thì tiên hãy trách kỷ, chứ đừng tự kỷ. Rồi nhị hãy trách nhân, nhất là bọn nhân như phân, mọi nhẽ. Còn lũ thiên tài tự tay bóp dái, trong khi chả cống hiến được cái mẹ gì, thì hãy ngồi im rồi toàn thắng sẽ ắt về ta thôi.

Chúng ta chưa từng có triết lý về giáo dục ngoài cái văn tự ăn cắp từ Khổng Nho " tiên học lễ - hậu học văn " mà bọn láu cá phê pha ra thành " tiên học phí - hậu học thêm ". Nết hoạt kê mang tính đương thời này tuy ngộ nghĩnh nhưng không phải là không hĩu lý. Nhiều hội thảo đã được mở ra để đi tìm triết lý cho giáo dục nước nhà hệt cái cách người ta đốt đuốc đi xây dựng XHCN dù giời nắng chang chang. Cái sự thể chéo ngoe kiểu đêm giữa ban ngày này rất tiện tay để dắt bò đội nón.

Giáo dục chỉ còn là một đống cứt, không hơn, khi nó thiếu đi tính Nhân bản - Dân tộc & Khai phóng. Tiếc thay những triết lý này đã nằm dưới mồ của một chế độ bên kia bờ vỹ tuyến.

Người ta có thể chôn chặt và không đào bới những thây ma nhưng hồn cốt của những giá trị tinh hoa thì không thể nào vùi dập hay chối bỏ. Nhưng ở ta, sự ấy gần như là xỏ lá ba que vậy.

Hiuhiu...!!!



Với thâm niên gần hai mươi năm ăn nhậu không biết mệt mỏi thì có thể nói, sống được đến ngày hôm nay là nhờ hồng phúc tổ tiên hoặc là do thần chết bận đi công tác, hehe.

Cuộc đời hĩu ích chỉ có 60 năm thôi, tôi lạm mẹ nó mất hơn hai phần ba rồi. Còn những mười mấy năm nữa, dài hay ngắn? Là tùy ở cái sự "mềm nắn rắn buông" trong tay mỗi người.

Bây giờ ăn cái gì cũng sợ, uống cái gì cũng kinh. Nhiều anh thùng bất chi thình tự dưng đâm ra ngã ngửa. Nặng thì gục tại bàn, nặng nữa thì vác viện và siêu nặng thì khiêng ra đồng trong mênh mông thịt thà và bát ngát diệu bia.

Tôi vẫn thường tẩy uế cơ thể theo cách của riêng mình, là cuối tuần nhịn ăn tất cả, trừ nước lã và dăm vài thứ trái cây vật vã chua chua. Thói chay tại gia này hay ho ra phết nhưng ngặt nỗi hay bị "đậu phụ nhà " nó hành mỗi lúc lên cơn. Mà ăn uống thế, phụng sự thế chó nào được, hiuhiu.

Hôm nọ, được anh Lọc mõm ngóe phất cho cái giấy mời đích danh, lại còn chêm pha một cách rất xỏ lá là nhà văn mới tởm, rằng là đi dự tiệc chay. Thôi thì chay nhà đã mỏi, giờ chay thiên hạ xem có khấm khá hơn không.

Gớm chết chết, thật là ngoài sức tưởng tượng của tôi bởi nhà hàng chay này như cung vua phủ chúa. Ăn chay mà cũng phải xa hoa cầu kỳ thế a? Chủ nhân bảo, chay thời năm bảy loại, chúng em theo lối của vị lai.

Vị lai là cái đéo gì? Mời các anh chị điều nghiên qua thằng Gúc. Chỉ biết rằng, hơn cả một trào lưu thông thường, chủ nghĩa vị lai còn trở thành một nghệ thuật sống. Nó ảnh hưởng tới hội họa, điêu khắc, văn học, điện ảnh, nhiếp ảnh, sân khấu, âm nhạc, kiến trúc... và cả chính trị lẫn ẩm thực.

Thôi thì lời chào cao hơn mâm cỗ ( chay ), mời các anh chị đến chốn Vị Lai này đặng trải nghiệm. Cứ đọc pass " em anh Phẹt "để nhận được nhiều iu đãi và thẻ VIP nhé.



Nay mùng 1 nên kiêng cữ một tý cho mồm nó mọc da non, tôi bốt trích đoạn trong Bêu nắng - tạp văn về một thời quá vãng xa xăm -xuất bản mùa hè 2018.

***

Tôi đội cái mũ kê – pi thõng quai găm lấy cằm, chân dận đôi gò Tiền Phong cứng cựa. Từ đầu đến đuôi nom đĩnh ngộ trong bộ đồng phục áo trắng quần xanh với mong manh những ve gù ủ rũ. Cái thần thái đó xem ra mả lắm nếu như không nói là đẹp đẽ nhất toàn đoàn. Người ta đồn đoán không quán quân thì cũng chiếm ngôi độc bá, nhất là năm nay đội đứng đầu sẽ được dự thi hàng huyện, thậm chí hàng tỉnh.

Trong tất cả các trại hè, nghi thức đội luôn là phần quan trọng nhất, nên dù đã trải qua một mùa kinh nghiệm nhưng ở vị trí mới làm tôi không khỏi bồn chồn. Nhưng khi tiếng tùng dinh vừa nổi thời thổi bay hết cả những hoang mang. Tôi điều chỉnh đội hình như đại tướng dẫn đoàn duyệt binh vậy. Pháo tay nổ rào rào trong nỗi thất thần của đồng bào và hoang mang của những chi đội khác.

Màn duyệt nghi thức kết thúc, tôi được người ta bâu vào rồi bế bổng cả lên. Khi người vẫn còn lâng lâng và chân vừa chạm đất thì một khuôn mặt nhàu nhĩ và xa lạ dễ đến mấy nghìn năm ánh sáng quỳ sụp xuống và ôm chầm lấy tôi khóc nức nở. Mớ tóc lưa thưa cỡ ba vạn chín nghìn sợi cùng với bảy bảy bốn chín cọng râu ất ơ phất phơ vùi vào mặt tôi giàn giụa. Trong hoang mang, người ấy bảo tôi giống hệt thằng con giai đầu lòng nhưng đã vong mạng bởi ngã cây khi bắt chim làm tổ. Hết cơn nức nở thì lận bâu dúi vào tay tôi hẳn năm trăm đồng đỏ cà chua thẳng nếp. Chao ôi, thật là một phép hậu hĩnh đáng giá cho những xót xa thương cảm vô biên.

Tôi cầm tiền và chạy biến vào gốc bàng già, nơi la liệt những mía tiện ổi cóc và đầy nhóc những quà vặt cho thói la liếm đồng quê. Với năm trăm bạc này thì tôi mặc sức ăn và tha hồ mà ngửi hít. Tôi chén tất cả những gì sẵn có và kết thúc bên nồi nước ngô đang bốc khói rất hồ đồ.

Năm đó chi đội tôi về nhì trong khi điểm thi món nào cũng cao gần như tuyệt đối. Và tội đồ là tôi. Cái nết ăn không trông nồi ngồi không trông hướng chả biết vô tình hay hữu ý mà lọt vào góc chết của các anh chị phụ trách chi đội khác. Họ âm thầm quan sát và ghi hẳn nội dung vào sổ tay rồi báo cáo lên tận bí thư đoàn xã. Nôm na ra thì đây là trò kiểm tra chéo tư cách đội viên, không chỉ trong hội trại mà còn cả ở nết sinh hoạt bên ngoài. Việc một thằng liên đội trưởng ưu tú với đầy đủ áo mũ vai gù mà ngồi lù lù ăn quà vặt trong lễ trọng là bong tróc tư cách lắm. Mà những thứ này, chả ai dạy và tôi nào có hay. Nhưng thôi, tiên hãy trách kỷ, nhị hãy trách nhân. Cái sai của bản ngã hầu như ít cơ hội để sửa đổi lắm.

Thế mới biết, thằng liên đội trưởng mùa trước chỉ tay sai hướng nhưng tôi lại phất cờ đúng đường nên thành quả vẫn được đảm bảo. Chứ như mùa này, tôi gần như hoàn hảo nhưng lại toi cơm bởi một thứ rất tào lao.

Ôi dào, thôi cũng là những tùng dinh sân đình một thủa…!!!


Trong hình ảnh có thể có: văn bản

Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles