Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

XUYÊN VIỆT - HÀNH TRÌNH XẾ CỔ ĐỘ LẠI XƯƠNG - CHƯƠNG 7.

$
0
0


Chương 7: SÀI GÒN ƠI TA ĐÃ VỀ ĐÂY, TA ĐÃ VỀ ĐÂY!

Tý nữa thì tôi đã reo lên như thế khi chạm cửa ngõ Sài Gòn ỏ ngã tư Hàng Xanh. Thời quá vãng khi một thân một mình lưu lạc phương Nam tôi đã từng ở lối Đinh Bộ Lĩnh gần ngã tư này. Cứ nhớ mãi cái vòng người xoay quanh bùng binh đến là chóng mặt, nhớ cả vị cháo trắng ăn kèm hột vịt muối trên vỉa hè và những trận tẩm quất giác hơi bình dân của các anh chàng người Quảng nơi xó tối. Bây giờ thì khác quá, qua cầu Sài Gòn đã thấy ngợp bởi nhà cao tầng và đường xá thênh thang. 

Tôi không lạ gì Sài Gòn, năm cũng dăm bảy bận lượn lờ cơm cháo bằng đường chim bay, chưa kể suýt nữa thành công dân của thành phố này thủa hồng hoang khi nhỡ yêu một giai nhân có vẻ đẹp cực kỳ nguyền rủa. Lý ra nàng đã là của tôi nhưng trong sự bối rối đầu đời tôi quên béng đi mình là một thanh niên chỉ tuyền răng với dái. Tôi tự ái lắm và trong một phút giây bất thần ngộ nhận tôi trở ra Bắc quyết đoạn tuyệt với nàng sau gần 2 năm lang bạt. Mẹ tôi thấy con giai giở về thì mừng lắm, bà giữ rịt lại ngày hai bữa nước rót cơm dâng. Tôi mất nàng trong vòng tay của mẹ hehe.

Chúng tôi di chuyển vào nội đô trong chiều chậm chạp. Định thần lấy khách sạn tắm táp nghỉ ngơi rồi đi sa ngã theo đúng hẹn hò và định hướng nhưng lại sợ cái khí độ lang thang rớt mất ở máy lạnh rèm hồng nên quyết định ngồi cafe vỉa hè đợi bạn. Hải Âu mặt dế hú cho một đàn anh đương kim đại tá an ninh nhưng mê xít - đờ - ca hơn cả gái. Một mình anh sở hữu đến năm con trong tổng số 50 chiếc ở Sài Thành. Dân xe pháo gặp nhau thì lồn cũng ra rìa mà chỉ có máy với bô mới là số zách. Tôi ngồi uống trái dừa xiêm, mắt liêm diêm tiềm những điều vô nghĩa.



Đồng hành đi tụ bạ với hội xe pháo. Tôi tếch cùng lũ bạn sang tít mạn Bình Chánh ăn dê. Biết là bổ béo đấy nhưng tính tôi dê sẵn rồi, ăn vào mà không kiểm soát được thì thông đýt nhầm đối tượng thời bỏ mẹ. Cơ mà nể bạn nên cũng xơi dăm miếng gọi là. Phải cái tội dê trong này miếng to như bàn tay, xơi một lúc thì thôi bởi nếu có xơi nữa e ngượng miệng:)) Tôi không cảm nhận được có ngon hay không nhưng vẫn cố ních căng diều bởi đêm nay bạn tôi bảo là đêm của Sài Gòn by night. Tôi cần năng lượng để đú đởn cho phởn chí tang bồng a lanh đờ lông bông.

Tiệc tàn cả bọn kéo về quận Nhất. Bạn tôi vốn ngữ sành chơi nhưng vẫn hỏi thích ngồi đâu để đến. Tôi bảo đi phòng trà cho thư thái. Thế là gã đưa đến đây, phòng trà Maxim's đường Đồng Khởi. Bất giác tôi nhớ đến cái vở kịch "Ả cave ở nhà hàng Maxim's " nên hỏi gã có gái không. Gã bảo diệu mà không gái coi như nhạt đi một nửa.

Nhưng tôi gặp một tai nạn ở cửa ra vào. Số là người ta không cho mặc quần sooc tông Lào vào nơi sang trọng. Tôi thanh minh nhưng chúng không đoái hoài mà lôi tuột xuống tầng hầm. Ở đó một thằng mặc quần dài vào cho tôi, một thằng khác thì xỏ giày đầy kính cẩn. Chả bù cho cái đận ở Hà Nội đi chơi trên Nuts bar mạn Hồ Tây cùng Hải hói, cũng quần cộc áo thun dép xỏ ngón. Chúng đuổi như đuổi tà mà chả có đồ thay. Báo hại phải trèo lên đê mua cái quần Tàu phù xe đẩy bận vào. Vừa vặn lắm, mỗi cái chỗ khóa chim thì lại hở hoác ra bởi chật đũng và bụng to. Gớm chết chết, cả buổi cứ thế là ngồi hóp bụng lại như đang nín ỉa bất chấp những bóng hồng khơi gợi vú mông. Kiên cường ra phết:))











Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles