Đêm...
Mưa ngả nghến
Rền mái hiên
Liền bà dậy
Khêu đèn
Đi đái
Bóng đen
In chụp đèn.
Sáng...
Liền bà ngồi
Rạng háng
Hong bướm khô
Trong nồm ẩm
Âm thầm.
Mưa lâm thâm
Hồn đau lâm dâm
Dái câm
Con tiều lặng.
Liền bà đột nhiên bắng nhắng
Phun dâm thủy về phía thủy chung
Khổng Tử lăn ra chết
Khổng Minh Gia Cát Dự:
Khí hư.
Là sự hỏng một tý
Không phải là thối tha
Khí hư ô la la
Là sự hư một tý
Hí hí...
Ở đâu mà nước quá trong
Ở đó sự sống sẽ không có gì
Ở đâu nước đục như chì
Sự sống cũng chẳng có gì ở trong.
Còn đây là bài phú anh Lý đối tặng tôi hehe.
Phú rằng:
Ngọc hành dương vật, văn hoa mả cụ chúng nó đặt tên
Hòn dái củ buồi, âu yếm thầy u cánh ta thường gọi
Vào mầm non như trái hạt tiêu
Lên đại học thoắt bằng quả chuối
Nó bỏ Xứ Thanh
Nó ra Hà Nội
Nó chỉ thích ngắm văn công
Nó chả muốn đi bộ đội
Văn gừng văn nghệ, cũng khá ba que
Tuổi mụ tuổi tây, nay chừng bốn sọi
Trước học nghề làm báo làm văn
Sau chuyên nghiệp cãi chầy cãi cối
Chẳng lo phọt phẹt làm ăn
Chỉ chuyện ịch nhau là giỏi
Đêm năm canh ra bẩy vào ba
Ngày sáu khắc cơm no bò cưỡi
Nào những khi uốn cật cong lưng
Chả kể lúc chồn chân mỏi gối
Lại còn tích cực quay tay
Bảo rằng cơ may sẽ tới
Bên ngoài, con kẹc dẫu cứng như đanh
Ở trong, củ hành đã khô tựa ngói
***
Thấm thoắt thoi đưa
Ngày thêm lớn tuổi
Răng mà đã lung lay
Cặc dĩ nhiên sẽ mỏi
Thuốc Tây thuốc Bắc uống vào, tình hình chỉ tổ gay go
Thầy đốc thầy lang phán ra, nguồn cơn lại càng bối rối
Liệt con mẹ nó rồi,
Cần ịt gì phải hỏi?
Có quái gì đâu mà tiếc, liệt thì đi thổi kèn tây
Mấy em để đấy cho tao, già càng ham chơi trống bỏi!
--------
TB:
Trót đọc âm hộ phụ khoa thi
Nên phải môn đăng dương vật đối
Kệ ai chê dở khen hay
Mặc kẻ luận thơm bình thối
Phú phiếc đôi dòng
Tình thân vạn bội.