Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

GIÀ DÁI NON HỘT

$
0
0
Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người và ngoài trời

Bố tôi áp cái đài bán dẫn vào tai, mặt mũi rất nghiêm trọng. Chốc chốc ông lại thở dài thông báo, bão sắp vào.

Bầu trời xám xịt và nặng nhọc, hệt khuôn mặt của những kẻ mắc chứng sơ gan cổ chướng lúc sắp trực chỉ niết bàn. Gió gào u u vặn những cành mục gãy rụng vung vít tít mù. Mưa lất phất những hạt to và nặng, cào lộp độp vào mái nhà như thể ăn vạ chúng sinh.

Bố tôi phân công mỗi người mỗi việc lo phòng chống. Thứ quý giá nhất trong nhà là bồ thóc và chum gạo được che chắn và gia cố kỹ càng. Sau đó là lo cho lũ vịt gà và đàn lợn, tất tật xua hết vào bếp sinh hoạt tập thể để cho chóng tiến lên chủ nghĩa xã hội. Xong xuôi thì cả nhà bàng hoàng nhìn nhau lo nơi ẩn náu cho mình.

Bão vào lúc nửa đêm. Chưa kịp định thần thì đã thấy một khoảng không trắng xóa trên đầu. Mái bằng ở căn buồng lồi bị gió bốc đi nhanh gọn hệt cái cách người ta giở mặt hay lật bàn tay. Nơi ẩn náu kín đáo và chắc chắn nhất bỗng chốc thành bình địa cho gió mưa oanh tạc. Phía nhà ngoài, gió luồn mái ngói thổi tốc lên từng mảng, y như cách người ta đánh vảy một con cá chày.

Thiên hạ nháo nhào.

Bão qua. Không một nhà nào còn nguyên vẹn. Nhưng những thứ tưởng chừng đã rách nát là tình làng nghĩa xóm bỗng chốc được vá víu lại rất đỗi hoang đàng. Người ta í ới nhau vay từng bơ gạo, bao diêm cho đến công xá của việc dọn dẹp. Nhiều nhà cả đời chẳng bao giờ nhìn nhau bởi thâm thù quá vãng cũng lân la mà gạ hỏi những mất mát cơ cầu bởi cao xanh.

Chiều nay bão về quê mẹ, liệu có đổ nát hoang tàn để kiến tạo lại những vững chãi, tinh tươm?



Thằng Tây này phải nói là đại cao thủ. Đánh con người ta má nhận hổng ra rồi còn vác hổ giấy đến tặng thì hehe đcm...cạn lời.

Thâm như Tây chứ đèo còn thâm như Tàu nữa rồi. Hỡi ôi...!!!



Sau trận thua của võ sư Đoàn Bảo Châu, không còn nghi ngờ gì nữa, chúng ta nhất quyết rằng, tinh hoa võ học của An-nam chính là...võ mồm.

Cấm cãi...!!!



Anh em quan lại hạng lìu tìu tép riu đang bị đấu tố quá trời bởi nhà to xe đẹp. Ở cái xứ sở đầy những di sản hoang mang này thì việc đó hẳn là nhiều nhiêu khê giá kể.

Trong tiềm thức người Việt, quan lại mặc nhiên không được lương thiện cho lắm. Ấy nhưng người ta lại ra sức đua đòi, học tập để mong làm quan. Sự mưu cầu ấy là chính đáng nhưng cái không chính đáng là ở chỗ làm quan thì không được giàu. Quan lại mà giàu có là mất nết lắm. Hehe...!!!

Xưa nay, lũ nghèo hèn luôn có hai phẩm chất cực kỳ ưu việt, ấy là lười biếng và trì độn. Chưa một ai chăm chỉ và thông tuệ lại nghèo hèn cả. Nếu có chăng thì đấy là những thiên tài ăn hại xuất chúng, nghìn năm mới mọc ra một người.

Cơ ngơi của anh em quan lại được báo chí gán cho những mỹ từ như " biệt phủ " hay " siêu lâu đài " thực chất đéo bằng chỗ đi đái của thị dân Hà Thành phố Hàng Ngang, Hàng Đào. Các thánh soi nếu có giỏi thì đi mà lục lọi rương hòm và tiền nong trong tài khoản. Chứ nhìn thấy cái nhà to to rồi rống lên như bò thì thật là lợn mán quá.

Anh em quan lại sau những sự vụ vừa nêu cũng nên rút kinh nghiệm. Phàm đã làm quan ở cái xứ sở này thì dứt khoát phải tránh xa ba chữ L ( chữ Lờ ). Ấy là đừng làm gì Lớn và Lộ và tuyệt đối phải tránh xa Lồn.

Hiểu được ba chữ L ( chữ Lờ ) đó thời coi như đắc đạo làm quan vậy.



Ông bố sắp chết kéo thằng con giai lại:

- Bố để lại cho anh ba vạn chín nghìn lạng vàng. Chép vào di chúc đi.
- Cận địa viễn thiên mà bố vẫn nói phét được cơ à?
- Anh ngu lắm. Cứ chép theo ý tôi. Ngộ nhỡ sau này có làm quan thì đỡ phải khai là chăn lợn chăn gà hay buôn chổi đót hoặc chạy xe ôm. Lao động đến thối cả móng tay móng chân nhưng thiên hạ chả ai tin đâu.



Kết quả thanh tra đã chỉ rõ, chả có thẹo đất đéo nào thuộc về nhân dân cả. Nhưng quần chúng mõm vuông vẫn ngoan cố và dọa khiếu nại lên cao hơn. Xin mời tự nhiên cho. Chỉ xin lưu lý, cố đấm thì chỉ có cứt chứ chả có xôi đâu.

Chung thị trưởng trong buổi đối thoại với dân Đồng Tâm hôm nay đã rất sòng phẳng và cứng rắn chỉ ra rằng, đằng sau câu chuyện đất đai là những thứ rất buồi dái được giật dây kích động chống phá bởi những bàn tay lông lá của lũ luật sư mặt chuột kẹp và đám dân chủ bò đỏ mất nết a dua. Và tất nhiên không thể thiếu vai trò " lãnh tụ " của cụ Kình và dăm vài anh tài ăn vạ ba hoa khác.

Xem ra cái khẩu hiệu chống tiêu cực mà quần chúng giăng ra cũng chả tử tế đéo gì đâu. Nó na ná như cái cách anh nhà báo Duy Phong chụp ảnh viết bài chống tham nhũng trên Yên Bái thôi mà.



Người An-nam phải thấy quan tài thì mới đổ lệ. Một ông trâu chọi vì quá " thấu cảm " mà húc chết chủ nhân thời ngay lập tức quan lại mồm dọc lẫn quần chúng mõm vuông đấm chuông khóc thét.

So với đấu bò tót của Tây dương thì chọi trâu chỉ là trò tiêu khiển vặt vãnh và còn kém tinh hoa hơn thú chọi gà nhiều boong. Chỉ là cho hai con đại súc lao vào húc nhau và dù thắng hay thua thì bục nhận huân chương luôn ở đáy nồi hầm. Vô vị nổi váng.

Thú vui và những trò tiêu khiển phản ánh não trạng cuốc dân. Các bạn tự kiểm điểm xem An-nam có thứ gì được coi là mã thượng, nhân văn và triết lý không? Hay tinh những trò hèn mọn, dã man và mông muội?

Văn hiến non nớt nhưng thói tự kỷ, tự ti và tự phụ lại già dặn đến kinh hoàng.

+++

Một trung niên già dái non hột thảng thốt sáng thứ 2.

Hello Monday...!!!





Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles