Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

ĐEN THÔI, ĐỎ QUÊN ĐI...!!!

$
0
0

Đất nước gầy như góa phụ ốm hao. Mưa chưa ráo là quốc dân thành chuột lột. Thằng chột làm vua. Thằng mù nói chuyện tầm nhìn và viễn kiến. Tinh những sự ngộ nghĩnh đến vô biên.

Hiền tài giờ cũng như buồi dái. Không con ông nọ thì cũng cháu bà kia. Điểm chác phân phối lia chia. Thủ khoa giống lợn đi hia diễn tuồng.

Lột truồng nhau ra để nhồi nhét dăm vài chân lý. Nhưng lại quên tiệt đi rằng sự thật hôm nay chắc gì đã đúng đến ngày mai. Hoàn cảnh đổi ắt tâm tính đối. Sao lại cấm đoán người ta " tự diễn biến ", ơ kìa?

Nước bé nên luôn muốn nặn những món rất to. Từ nón lá bánh chưng giò chả. Cho đến tô phở điếu cày dao phay. Toàn những thứ tinh cầu bất khả. Thủ dâm cao cả đến độ rụng cả bộ nhá khi tuổi chớm đà mọc răng.

Người nhỏ nên cứ dúm dó như diềm bâu vá vội. Tội vô cùng mỗi lúc sánh vai. Không cần với quân vĩ đại. Đi với lũ hạng hai đã thấy hài rồi.

Than ôi...!!!

Đâu đâu cũng thấy đàn cò trắng, bầy trâu già, lời ru vấp ngã. Đất nước hết ngồi xuống rồi lại đứng lên. Và cuối cùng yên vị ở đầm lầy.

Mà đã ở đầm lầy thì đừng có giẫy. Haha...!!!

***

Bỉ nhân từng tếu táo mà biên một thiên về ngài Minh Tuấn Trương, thượng thư bộ Gõ Mõ. Vẫn biết ngày bị tước mất áo mão phẩm hàm sẽ đến cơ mà vẫn có đôi chút chạnh lòng.

Đạo làm quan cốt ở nết quyền biến, thậm chí gian hùng mới mưu được sự lớn. Chứ nhu mì hiền lành thì nên vào tông miếu là hơn. Một ông quan tốt luôn để lại cho thiên hạ bát cơm chứ tuyệt đối không phải là bát cứt.

Có quá nhiều ông quan để lại bộn bề những di sản hoang mang. Nhiều đến nỗi kẻ kế nhiệm chỉ mỗi việc ăn ỉa và đi dọn dẹp cũng hết cả nhiệm kỳ, thì thử hỏi thời giờ đâu mà lo kiến tạo. Thế nên trách móc nhau là điều đặng chẳng đừng, mà thôi.

Quan ở xứ ta được tiếng làm ít nhưng bổng lộc lại nhiều và đặc biệt là nói cái đéo gì cũng đúng. Ấy là nhân gian ác mồm và không hiểu chuyện chứ thực ra các ngài cũng vô vàn vất vả và khổ tâm. Phàm cái sự phấn đấu để được cơ cấu cũng tiêu hủy gần như hết tuổi thanh xuân của họ. Hưởng được một tí thì tuổi hiu xầm xập kéo đến, đâm ra cũng chả ngả nghến được là bao.

Quan lộ là đường khó đi và cũng khó về, dấn thân vô là phải chịu nhọc nhằn. Xác định tâm thế lên voi xuống chó cho thanh thản, âu cũng là phẩm chất tất lẽ dĩ ngẫu của bậc chăn dân.

Có gan ăn cắp, có gan chịu đòn, nết ấy nếu còn sót lại, thì coi như là hỉ sự vậy.

Còn thanh minh thanh nga, kêu ca đổ vấy, ấy mới là hạng cẩu quan chó lợn, không hơn.

Đều là thờn bơn méo miệng mà lại đi chê trai lệch mồm, hạng điếm quan ấy mới là táng đởm.

Tởm...!!!

***

Việc của anh Nhạ và cả xã hội bây giờ là tập trung chấn hưng giáo dục chứ đéo phải là cải cách. Không xử lý được nền móng thì việc đóng cọc canh tân chỉ là phép đẽo cày giữa đường, mà thôi.

Cải cách SGK và THI CỬ chỉ là những con tép trên mép con mèo trong công cuộc chấn hưng.

Vậy chấn hưng bằng cách nào? Ôi chao, đã có trăm miu nghìn kế và bề thế những hội thảo đầu bờ nhưng vẫn chỉ quanh quất hai cái nêu trên, sgk & thi cử.

Họ quên béng hoặc lờ tịt đi rằng, trọng tâm của chấn hưng giáo dục là con người, mà cụ thể ở đây là thầy & trò, chủ thể tham gia trực tiếp.

Kết quả của việc cải cách sgk và thi cử như nào thì chúng ta đã thấy. Sự việc gian lận vừa xảy ra ở Hà Giang không nằm ngoài tiên lượng của những người hiểu chuyện và sẽ không chỉ riêng ở Hà Giang.

Khi sự dối trá không còn len lỏi mà tràn lan tới mức phổ cập trong giáo dục thì chúng ta sẽ chấn hưng bằng gì? Bằng chính sự đối lập, ấy là TRUNG THỰC. Tiếc là ở thời đại rực rỡ này, sự ấy lại cực kỳ xa xỉ.

Chúng ta đã từng tranh cãi, rằng lấy thầy làm trung tâm hay trò là trọng điểm. Thật là vô bổ, nhố nhăng bởi hai đối tượng này khăng khít như cứt với đít, không thể tách rời, rạch ròi phân chia kiểu gì cũng ra chất thải đằng hậu môn của chúng. Sao không xác định đó là một loại hình dịch vụ đặc thù cho văn minh mà cứ mất nết thày trò - thò chày làm đéo?

Dẫu có yêu anh Nhạ đến mức nhễ nhại ra thì cũng phải nói với anh một câu rằng, anh đéo làm gì được cho cái sự nghiệp đang phụng sự này đâu bởi muốn chống cái GIẢ thì dứt khoát phải có những con người THẬT.

Tinh những ma mãnh thì thật thà chỉ ẩn - hiện theo tiếng gáy của con gà, mà thôi. Chứ không phải ở thiện căn xuyên suốt mỗi con người.

Giáo dục là quốc sách mà cứ như cuốc chim thế này thì một ngày không xa lại chui vào Sơn Đoong đẽo đá mà ăn trừ bữa.

***

Sự học ngày nay hỏng mẹ rồi
Mười thằng đi học chín thằng trôi
Dạt về Triệu quốc làm quan lớn
Sót lại một tôi một sứt môi.

Ối anh Nhạ ôi...!!!

Ngọng níu ngọng nô nàm ráo rục
Rúc rào trăm triệu nũ dân đen
Cơ mà tôi vẫn ban khen
Cho anh cái nhẽ cài then nộn gằm.

Anh Nhạ muôn năm...!!!

Hà Giang cho tới Nạng Sơn
Gãi sao hết nỗi bõ hờn quốc gia
Xứ sở tinh những thây ma
Vật vờ tán khúc hoan ca nạc noài.

***

Triệu tài Vinh nhục vì ai?
Trăm năm xuân Nhạ(n)đời trai họ Phùng.

Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles