Phú rằng:
Ngọc hành dương vật, văn hoa mả cụ chúng nó đặt tên
Hòn dái củ buồi, âu yếm thầy u cánh ta thường gọi
Vào mầm non như trái hạt tiêu
Lên đại học thoắt bằng quả chuối
Nó bỏ Xứ Thanh
Nó ra Hà Nội
Nó chỉ thích ngắm văn công
Nó chả muốn đi bộ đội
Văn gừng văn nghệ, cũng khá ba que
Tuổi mụ tuổi tây, nay chừng bốn sọi
Trước học nghề làm báo làm văn
Sau chuyên nghiệp cãi chầy cãi cối
Chẳng lo phọt phẹt làm ăn
Chỉ chuyện phịch nhau là giỏi
Đêm năm canh ra bẩy vào ba
Ngày sáu khắc cơm no bò cưỡi
Nào những khi uốn cật cong lưng
Chả kể lúc chồn chân mỏi gối
Lại còn tích cực quay tay
Bảo rằng cơ may sẽ tới
Bên ngoài, con kẹc dẫu cứng như đanh
Ở trong, củ hành đã khô tựa ngói
***
Thấm thoắt thoi đưa
Ngày thêm lớn tuổi
Răng mà đã lung lay
Cặc dĩ nhiên sẽ mỏi
Thuốc Tây thuốc Bắc uống vào, tình hình chỉ tổ gay go
Thầy đốc thầy lang phán ra, nguồn cơn lại càng bối rối
Liệt con mẹ nó rồi,
Cần địt gì phải hỏi?
Có quái gì đâu mà tiếc, liệt thì đi thổi kèn tây
Mấy em để đấy cho tao, già càng ham chơi trống bỏi!
( Bài phú của Phịch gia Thiên Lý mặt chầu lôn đề tặng )
Ô hê hà ... Ô hê há
Ánh mắt như dao cau liếc vào mỏm đá
Mài tuổi thơ tôi sắc ngọt
Ánh mắt em lung lay sóng rượu quê rót đầy chống chếnh thân em
Ô hê hà ... Ô hê há
Tương lai là một đống
Những di sản hoang mang
Tất cả đã sẵn sàng
Ta vào hang...sống tiếp.
Người Cơ Tu cũng bị Hành
Kinh như người khác nỡ đành thế sao.
Thớt có tanh tao ruồi mới đậu
Gang không mật mỡ kiến bò chi
Ong khôn như thế, mấy khi
Dự là bướm chúa dậy thì ở trong.
Nước nhược tiểu nên tự hào cũng vặt
Cái to to chỉ quanh quẩn miếng ăn
Tổ quốc cứ mãi ăn năn
Đứng lên ngồi xuống rồi lăn khóc nhè.
Con bò có một cái u
Mượn tiền rồi trả còn ngu hơn bò.
Sen đực nên chẳng có hoa
Nam nhân hỏng súng mù lòa đường yêu.
Một bữa no.
Nhà ông phó bảng Nguyễn Sinh
Sắc đi sắc lại thần tình thuốc thang.
Vẹt Hồng Kông bên hông Chợ Lớn.
Bướm đà cài đặt au-tô
Số nào mà chả đít-cô lộn cành.
Có đất nào như đất ấy không?
Phố phường tiếp giáp với bờ sông
Nhà kia lỗi phép con khinh bố
Mụ nọ chanh chua vợ chửi chồng
Keo cú người đâu như cứt sắt
Tham lam chuyện thở rặt hơi đồng
Bắc Nam hỏi khắp người bao tỉnh
Có đất nào như đất ấy không?
Ô hê hà ... Ô hê há
Ánh mắt như dao cau liếc vào mỏm đá
Mài tuổi thơ tôi sắc ngọt
Ánh mắt em lung lay sóng rượu quê rót đầy chống chếnh thân em
Ô hê hà ... Ô hê há
Tương lai là một đống
Những di sản hoang mang
Tất cả đã sẵn sàng
Ta vào hang...sống tiếp.
Người Cơ Tu cũng bị Hành
Kinh như người khác nỡ đành thế sao.
Thớt có tanh tao ruồi mới đậu
Gang không mật mỡ kiến bò chi
Ong khôn như thế, mấy khi
Dự là bướm chúa dậy thì ở trong.
Nước nhược tiểu nên tự hào cũng vặt
Cái to to chỉ quanh quẩn miếng ăn
Tổ quốc cứ mãi ăn năn
Đứng lên ngồi xuống rồi lăn khóc nhè.
Con bò có một cái u
Mượn tiền rồi trả còn ngu hơn bò.
Sen đực nên chẳng có hoa
Nam nhân hỏng súng mù lòa đường yêu.
Một bữa no.
Nhà ông phó bảng Nguyễn Sinh
Sắc đi sắc lại thần tình thuốc thang.
Vẹt Hồng Kông bên hông Chợ Lớn.
Bướm đà cài đặt au-tô
Số nào mà chả đít-cô lộn cành.
Có đất nào như đất ấy không?
Phố phường tiếp giáp với bờ sông
Nhà kia lỗi phép con khinh bố
Mụ nọ chanh chua vợ chửi chồng
Keo cú người đâu như cứt sắt
Tham lam chuyện thở rặt hơi đồng
Bắc Nam hỏi khắp người bao tỉnh
Có đất nào như đất ấy không?
( Đất Vị Hoàng - Trần Sướng Tê aka Trần Tế Xương )
Chó non ngon hơn...vợ già.
Tề Thiên hạ cánh không may
Gãy chân ngồi bắn điếu cày tiêu viêm.
Luật và các văn bản... dưới luật.
Đường lên đỉnh vinh quang.
***
Nguồn: nhặt trên NET.
Chó non ngon hơn...vợ già.
Tề Thiên hạ cánh không may
Gãy chân ngồi bắn điếu cày tiêu viêm.
Luật và các văn bản... dưới luật.
Đường lên đỉnh vinh quang.
***
Nguồn: nhặt trên NET.