Quantcast
Channel: Phọt Phẹt
Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

MỖI NĂM ĐẾN HÈ...!!!

$
0
0

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, thực vật, trẻ em, ngoài trời, thiên nhiên và nước

Mùa hạ, mùa thi, mùa chia li, là những con chữ bọn tôi hay tô đậm ở đầu trang lưu bút. Tôi không hiểu trò lưu bút này có từ bao giờ, nhưng với lũ học trò trường huyện bọn tôi hồi đó thì nức nở lắm. Những đứa nhà có điều kiện thì sắm cả quyển to như mả bố thằng ăn mày. Chán cái mớ đời như tôi cũng trộm bâu mẹ tạt hiệu sách mua một quyển mỏng, bé bằng lòng bàn tay.

Bọn tôi chia bôi quãng cuối tháng 5, trước kì thi tốt nghiệp ít bữa. Lớp có ba chục đứa, mỗi đứa góp mười nghìn, bọn con gái chia nhau mua bán. Cũng hoa, cũng trái và vãi đái rượu bia. Chúng gọi là liên hoan ngọt, kê bàn đánh chén ngay tại lớp. Ngày ấy tôi mới lớn nhưng bia rượu đã thành thần. Thế nên trong khi chúng bạn tranh nhau những thứ con nít thì tôi lại tỉ mẩn bú bia cho ra dáng anh hào.

Rồi chúng tôi thi tốt nghiệp. Gọi là thi cho oai, chứ thực ra là đi luyện chép chính tả. Bởi bài giải người ta làm hết cho rồi, phát tận tay, tha hồ chép. Đứa nào chép đúng - đủ - đẹp thì điểm cao. Cẩu thả và ngớ ngẩn như tôi cũng chót vót. Cũng có vài đứa trượt, lý do duy nhất là chép chậm. Ai đời học đến lớp 12 rồi mà vửa chép, vửa...đánh vần. Tượt là phải.

Nằm nhà ôn thi đại học, buồn phát vãi. Mà tôi cũng chả ôn iếc gì. Mẹ tôi bắt chăn lợn là chính, sểnh ra thì tôi tót đi nhảy cầu tắm sông, đá bóng bưởi. Tôi cứ ngây thơ nghĩ, đi thi đại học chắc người ta cũng giải sẵn cho mình chép thôi. Nhưng tôi cũng chột dạ khi thấy lũ bạn ôn ngày ôn đêm, thày đông thày tây. bộ đề, sách tham khảo, nâng cao chặt cặp. Đã thế chúng hay vào nhà réo rắt rủ đi ôn cùng.

Tôi xin mẹ mấy chục bạc mua bộ đề đi ôn thi cùng lũ bạn. Đấy là tôi đánh lừa thôi. Chủ tâm của tôi nó khác.

Tôi đi tìm mua cái quần đùi Thái màu đỏ tía có viền xanh, hai túi hai bên kéo bằng khóa. Đó là ước mơ của tôi. Tôi thích cái quần đùi đó, mặc đi chơi hay đá bóng đều tuyệt. Lũ bạn tôi chúng đã mặc đầy ra rồi, nhưng không hiểu sao mẹ tôi lại không mua, mà lại bắt tôi mặc tuyền quần đùi bộ đội mỏng dính quăn tít mít hay quần xô cháo lòng cứng lòng khòng.

Mua được cái quần đùi thì còn thừa có mấy nghìn. Tôi ra công viên trung tâm ăn một bụng kem phố ( kem này bán tiệm, khác kem quê bán rong, bóp còi bóng nhựa). Vẫn còn thừa, tôi lại đi chơi trò bắn súng nhựa ăn giải, ném vòng cổ vịt nhận quà. Tối mịt mới về.

Từ hôm có cái quần mới, tôi mặc cả ngày. Đi đâu tôi cũng diễu dện khệnh khạng hiên ngang. Cái dây buộc trắng bóc xâu trong chun ngầm tôi thắt kiểu cách thả ra ngoài. Hai túi hai bên tôi mở khóa, xọc hai tay vào tạo dáng. Mẹ tôi để í, hỏi quần lấy ở đâu. Tôi nói bừa, chia tay bạn gái tặng. Mẹ tôi nhăn mặt, bảo chắc con ấy bị hâm. Chả có đứa con gái nào lại đi tặng quần đùi cho bạn trai cả. Khi hỏi bộ đề thì tôi Sở Tề chuyển sang Ngô Ngụy.

Một buổi sáng giời không xinh không xấu, bỗng đâu đũng cái quần đùi Thái kia ố một mảng to, hình hài vô cùng khả ái. Tôi không hiểu đó là thứ của nợ gì nên lột ra hít hà đoán thử. Một mùi tanh tanh, gây gây, ngây ngất xộc lên mũi. Úi chà chà...!!!

Mười tám tuổi mới mộng tinh, kể cũng thần tình, phỏng các bạn? Biết sung sướng sớm thế thì đã lừa cha dối mẹ mua quần đùi Thái từ lúc ngai ngái tóc lông rồi. Than ôi...!!! Xin được đời đời biết ơn quấn đùi Thái và vãi đái vào sịp xô - khố bộ đội mồ côi.

Nên nỗi năm nay đầu bốn đít rất thốn rồi thì lại nước nôi ồi ồi quần đùi Thái để tái dậy thì.

Bán đâu hả các chị em...??? 
A đây rồi http://hanghieu166.com/


Viewing all articles
Browse latest Browse all 444

Trending Articles